觱 bì 发 fā 寒 hán 威 wēi 淡 dàn 远 yuǎn 空 kōng 两 liǎng 峰 fēng 谁 shuí 镂 lòu 玉 yù 西 xī 东 dōng 后 hòu 凋 diāo 颜 yán 色 sè 分 fēn 明 míng 在 zài 便 biàn 是 shì 当 dāng 年 nián 黄 huáng 绮 qǐ 翁 wēng 其 qí 七 qī - - 弘 hóng 历 lì
桃 táo 渐 jiàn 红 hóng 时 shí 柳 liǔ 渐 jiàn 青 qīng , , 馀 yú 寒 hán 消 xiāo 尽 jǐn 落 luò 阶 jiē 蓂 míng 。 。
授 shòu 时 shí 惕 tì 息 xī 深 shēn 宫 gōng 里 lǐ , , 不 bù 共 gòng 诗 shī 人 rén 醉 zuì 野 yě 亭 tíng 。 。
觱发寒威淡远空两峰谁镂玉西东后凋颜色分明在便是当年黄绮翁 其七。清代。弘历。桃渐红时柳渐青,馀寒消尽落阶蓂。 授时惕息深宫里,不共诗人醉野亭。