文 wén 徵 zhēng 明 míng 温 wēn 兰 lán 图 tú 即 jí 用 yòng 其 qí 韵 yùn - - 弘 hóng 历 lì
写 xiě 花 huā 生 shēng 动 dòng 叶 yè 仓 cāng 琅 láng , , 丛 cóng 下 xià 仙 xiān 男 nán 抱 bào 夜 yè 光 guāng 。 。
楚 chǔ 畹 wǎn 风 fēng 清 qīng 佩 pèi 无 wú 斁 yì , , 蓝 lán 田 tián 日 rì 暖 nuǎn 玉 yù 生 shēng 香 xiāng 。 。
逐 zhú 炎 yán 谩 mán 诮 qiào 随 suí 伊 yī 去 qù , , 引 yǐn 兴 xìng 应 yīng 知 zhī 为 wèi 尔 ěr 长 zhǎng 。 。
珍 zhēn 重 zhòng 停 tíng 云 yún 馆 guǎn 里 lǐ 客 kè , , 本 běn 无 wú 身 shēn 境 jìng 可 kě 相 xiāng 忘 wàng 。 。
文徵明温兰图即用其韵。清代。弘历。写花生动叶仓琅,丛下仙男抱夜光。 楚畹风清佩无斁,蓝田日暖玉生香。 逐炎谩诮随伊去,引兴应知为尔长。 珍重停云馆里客,本无身境可相忘。