静 jìng 宜 yí 园 yuán 二 èr 十 shí 八 bā 景 jǐng 诗 shī 其 qí 五 wǔ 璎 yīng 珞 luò 岩 yán - - 弘 hóng 历 lì
滴 dī 滴 dī 更 gèng 潺 chán 潺 chán , , 琴 qín 音 yīn 大 dà 地 dì 间 jiān 。 。
东 dōng 阳 yáng 原 yuán 有 yǒu 乐 lè , , 月 yuè 面 miàn 却 què 无 wú 山 shān 。 。
忘 wàng 耳 ěr 听 tīng 云 yún 梵 fàn , , 栖 qī 心 xīn 揖 yī 黛 dài 鬟 huán 。 。
饮 yǐn 光 guāng 如 rú 悟 wù 此 cǐ , , 不 bù 复 fù 破 pò 微 wēi 颜 yán 。 。
静宜园二十八景诗 其五 璎珞岩。清代。弘历。滴滴更潺潺,琴音大地间。 东阳原有乐,月面却无山。 忘耳听云梵,栖心揖黛鬟。 饮光如悟此,不复破微颜。