新 xīn 晴 qíng 归 guī 自 zì 苕 sháo 川 chuān - - 李 lǐ 镜 jìng
春 chūn 阴 yīn 散 sàn 远 yuǎn 天 tiān , , 归 guī 路 lù 下 xià 苕 sháo 川 chuān 。 。
未 wèi 尽 jǐn 山 shān 中 zhōng 雨 yǔ , , 还 hái 流 liú 石 shí 上 shàng 泉 quán 。 。
微 wēi 风 fēng 吹 chuī 细 xì 草 cǎo , , 柔 róu 橹 lǔ 荡 dàng 寒 hán 烟 yān 。 。
客 kè 思 sī 重 chóng 回 huí 首 shǒu , , 菰 gū 城 chéng 断 duàn 嶂 zhàng 边 biān 。 。
新晴归自苕川。清代。李镜。春阴散远天,归路下苕川。 未尽山中雨,还流石上泉。 微风吹细草,柔橹荡寒烟。 客思重回首,菰城断嶂边。