天 tiān 平 píng 矼 gāng 入 rù 师 shī 子 zi 林 lín - - 汪 wāng 徵 zhēng 远 yuǎn
深 shēn 松 sōng 寒 hán 白 bái 石 shí , , 僻 pì 路 lù 到 dào 人 rén 稀 xī 。 。
仰 yǎng 见 jiàn 高 gāo 峰 fēng 顶 dǐng , , 孤 gū 僧 sēng 采 cǎi 药 yào 归 guī 。 。
云 yún 多 duō 从 cóng 杖 zhàng 起 qǐ , , 鸟 niǎo 不 bù 上 shàng 山 shān 飞 fēi 。 。
薄 bó 暮 mù 一 yī 声 shēng 磬 qìng , , 猿 yuán 公 gōng 来 lái 款 kuǎn 扉 fēi 。 。
天平矼入师子林。清代。汪徵远。深松寒白石,僻路到人稀。 仰见高峰顶,孤僧采药归。 云多从杖起,鸟不上山飞。 薄暮一声磬,猿公来款扉。