巴 bā 陵 líng 览 lǎn 古 gǔ - - 倪 ní 龙 lóng 镜 jìng
笛 dí 声 shēng 吹 chuī 满 mǎn 洞 dòng 庭 tíng 秋 qiū , , 常 cháng 遣 qiǎn 烟 yān 波 bō 撼 hàn 岳 yuè 州 zhōu 。 。
惆 chóu 怅 chàng 投 tóu 书 shū 人 rén 不 bú 见 jiàn , , 依 yī 稀 xī 鼓 gǔ 瑟 sè 路 lù 何 hé 修 xiū 。 。
长 cháng 风 fēng 一 yī 舸 gě 天 tiān 难 nán 问 wèn , , 落 luò 日 rì 三 sān 湘 xiāng 客 kè 自 zì 愁 chóu 。 。
仁 rén 者 zhě 乐 lè 从 cóng 天 tiān 下 xià 后 hòu , , 可 kě 能 néng 烂 làn 醉 zuì 倚 yǐ 层 céng 楼 lóu 。 。
巴陵览古。清代。倪龙镜。笛声吹满洞庭秋,常遣烟波撼岳州。 惆怅投书人不见,依稀鼓瑟路何修。 长风一舸天难问,落日三湘客自愁。 仁者乐从天下后,可能烂醉倚层楼。