春 chūn 霁 jì 偶 ǒu 成 chéng - - 马 mǎ 福 fú 娥 é
微 wēi 日 rì 初 chū 开 kāi 凉 liáng 气 qì 清 qīng , , 强 qiáng 扶 fú 病 bìng 起 qǐ 怯 qiè 徐 xú 行 xíng 。 。
阶 jiē 前 qián 嫩 nèn 草 cǎo 笼 lóng 烟 yān 睡 shuì , , 帘 lián 外 wài 新 xīn 花 huā 带 dài 雨 yǔ 迎 yíng 。 。
云 yún 淡 dàn 晴 qíng 光 guāng 浮 fú 碧 bì 缀 zhuì , , 风 fēng 摇 yáo 叶 yè 色 sè 半 bàn 窗 chuāng 明 míng 。 。
炉 lú 香 xiāng 茗 míng 汁 zhī 时 shí 相 xiāng 得 de , , 频 pín 听 tīng 黄 huáng 鹂 lí 树 shù 底 dǐ 声 shēng 。 。
春霁偶成。清代。马福娥。微日初开凉气清,强扶病起怯徐行。 阶前嫩草笼烟睡,帘外新花带雨迎。 云淡晴光浮碧缀,风摇叶色半窗明。 炉香茗汁时相得,频听黄鹂树底声。