汪 wāng 蔼 ǎi 士 shì 乞 qǐ 题 tí 所 suǒ 画 huà 梅 méi 花 huā - - 黄 huáng 浚 jùn
师 shī 曾 céng 垂 chuí 死 sǐ 示 shì 我 wǒ 诗 shī , , 反 fǎn 覆 fù 称 chēng 君 jūn 画 huà 梅 méi 好 hǎo 。 。
箑 shà 长 zhǎng 以 yǐ 尺 chǐ 字 zì 如 rú 栗 lì , , 犹 yóu 有 yǒu 幽 yōu 香 xiāng 射 shè 晴 qíng 昊 hào 。 。
去 qù 年 nián 见 jiàn 君 jūn 鬓 bìn 毵 sān 毵 sān , , 相 xiāng 逢 féng 仍 réng 在 zài 南 nán 枝 zhī 南 nán 。 。
心 xīn 知 zhī 此 cǐ 士 shì 冰 bīng 雪 xuě 骨 gǔ , , 岂 qǐ 止 zhǐ 花 huā 光 guāng 同 tóng 一 yī 龛 kān 。 。
汪蔼士乞题所画梅花。清代。黄浚。师曾垂死示我诗,反覆称君画梅好。 箑长以尺字如栗,犹有幽香射晴昊。 去年见君鬓毵毵,相逢仍在南枝南。 心知此士冰雪骨,岂止花光同一龛。