病 bìng 减 jiǎn 偶 ǒu 成 chéng - - 黄 huáng 浚 jùn
将 jiāng 病 bìng 酬 chóu 春 chūn 意 yì 自 zì 深 shēn , , 直 zhí 教 jiào 寂 jì 寞 mò 换 huàn 幽 yōu 寻 xún 。 。
两 liǎng 忘 wàng 足 zú 屦 jù 真 zhēn 成 chéng 适 shì , , 独 dú 恨 hèn 心 xīn 兵 bīng 每 měi 见 jiàn 侵 qīn 。 。
高 gāo 卧 wò 已 yǐ 饶 ráo 天 tiān 际 jì 想 xiǎng , , 久 jiǔ 晴 qíng 更 gèng 盼 pàn 晚 wǎn 来 lái 阴 yīn 。 。
一 yī 园 yuán 嫣 yān 姹 chà 浑 hún 抛 pāo 尽 jǐn , , 如 rú 此 cǐ 疏 shū 慵 yōng 合 hé 陆 lù 沈 shěn 。 。
病减偶成。清代。黄浚。将病酬春意自深,直教寂寞换幽寻。 两忘足屦真成适,独恨心兵每见侵。 高卧已饶天际想,久晴更盼晚来阴。 一园嫣姹浑抛尽,如此疏慵合陆沈。