人 rén 棠 táng 驿 yì 叠 dié 韵 yùn - - 魏 wèi 麟 lín 徵 zhēng
人 rén 到 dào 棠 táng 阴 yīn 忆 yì 古 gǔ 溪 xī , , 春 chūn 烟 yān 芳 fāng 草 cǎo 驿 yì 亭 tíng 西 xī 。 。
海 hǎi 滨 bīn 仙 xiān 客 kè 骑 qí 黄 huáng 鹤 hè , , 天 tiān 未 wèi 孤 gū 臣 chén 访 fǎng 碧 bì 鸡 jī 。 。
道 dào 路 lù 但 dàn 留 liú 残 cán 碣 jié 在 zài , , 风 fēng 流 liú 谁 shuí 许 xǔ 岘 xiàn 山 shān 齐 qí ? ?
几 jǐ 看 kàn 卧 wò 辙 zhé 攀 pān 辕 yuán 处 chù , , 半 bàn 是 shì 鸠 jiū 形 xíng 鹄 hú 面 miàn 啼 tí 。 。
人棠驿叠韵。清代。魏麟徵。人到棠阴忆古溪,春烟芳草驿亭西。 海滨仙客骑黄鹤,天未孤臣访碧鸡。 道路但留残碣在,风流谁许岘山齐? 几看卧辙攀辕处,半是鸠形鹄面啼。