汉 hàn 武 wǔ 帝 dì 思 sī 李 lǐ 夫 fū 人 rén - - 曹 cáo 唐 táng
惆 chóu 怅 chàng 冰 bīng 颜 yán 不 bù 复 fù 归 guī , , 晚 wǎn 秋 qiū 黄 huáng 叶 yè 满 mǎn 天 tiān 飞 fēi 。 。
迎 yíng 风 fēng 细 xì 荇 xìng 传 chuán 香 xiāng 粉 fěn , , 隔 gé 水 shuǐ 残 cán 霞 xiá 见 jiàn 画 huà 衣 yī 。 。
白 bái 玉 yù 帐 zhàng 寒 hán 鸳 yuān 梦 mèng 绝 jué , , 紫 zǐ 阳 yáng 宫 gōng 远 yuǎn 雁 yàn 书 shū 稀 xī 。 。
夜 yè 深 shēn 池 chí 上 shàng 兰 lán 桡 ráo 歇 xiē , , 断 duàn 续 xù 歌 gē 声 shēng 彻 chè 太 tài 微 wēi 。 。
汉武帝思李夫人。唐代。曹唐。惆怅冰颜不复归,晚秋黄叶满天飞。 迎风细荇传香粉,隔水残霞见画衣。 白玉帐寒鸳梦绝,紫阳宫远雁书稀。 夜深池上兰桡歇,断续歌声彻太微。