和 hé 王 wáng 逸 yì 宾 bīn 繁 fán 台 tái 诗 shī - - 师 shī 拓 tà
凭 píng 望 wàng 怜 lián 台 tái 迥 jiǒng , , 长 cháng 吟 yín 苦 kǔ 思 sī 荒 huāng 。 。
行 xíng 云 yún 春 chūn 郭 guō 暗 àn , , 高 gāo 鸟 niǎo 莫 mò 天 tiān 苍 cāng 。 。
草 cǎo 色 sè 伤 shāng 心 xīn 极 jí , , 松 sōng 风 fēng 洒 sǎ 面 miàn 凉 liáng 。 。
故 gù 园 yuán 兵 bīng 革 gé 外 wài , , 殊 shū 觉 jué 路 lù 途 tú 长 zhǎng 。 。
和王逸宾繁台诗。金朝。师拓。凭望怜台迥,长吟苦思荒。 行云春郭暗,高鸟莫天苍。 草色伤心极,松风洒面凉。 故园兵革外,殊觉路途长。