登 dēng 凌 líng 歊 xiāo 台 tái - - 许 xǔ 棠 táng
平 píng 芜 wú 望 wàng 已 yǐ 极 jí , , 况 kuàng 复 fù 倚 yǐ 凌 líng 歊 xiāo 。 。
江 jiāng 截 jié 吴 wú 山 shān 断 duàn , , 天 tiān 临 lín 楚 chǔ 泽 zé 遥 yáo 。 。
云 yún 帆 fān 高 gāo 出 chū 树 shù , , 水 shuǐ 市 shì 迥 jiǒng 分 fēn 桥 qiáo 。 。
立 lì 久 jiǔ 斜 xié 阳 yáng 尽 jǐn , , 无 wú 言 yán 似 shì 寂 jì 寥 liáo 。 。
登凌歊台。唐代。许棠。平芜望已极,况复倚凌歊。 江截吴山断,天临楚泽遥。 云帆高出树,水市迥分桥。 立久斜阳尽,无言似寂寥。