冬 dōng 杪 miǎo 归 guī 陵 líng 阳 yáng 别 bié 业 yè 五 wǔ 首 shǒu - - 许 xǔ 棠 táng
无 wú 媒 méi 归 guī 别 bié 业 yè , , 所 suǒ 向 xiàng 自 zì 乖 guāi 心 xīn 。 。
闾 lǘ 里 lǐ 故 gù 人 rén 少 shǎo , , 田 tián 园 yuán 荒 huāng 草 cǎo 深 shēn 。 。
浪 làng 翻 fān 全 quán 失 shī 岸 àn , , 竹 zhú 迸 bèng 别 bié 成 chéng 林 lín 。 。
鸥 ōu 鸟 niǎo 犹 yóu 相 xiāng 识 shí , , 时 shí 来 lái 听 tīng 苦 kǔ 吟 yín 。 。
冬杪归陵阳别业五首。唐代。许棠。无媒归别业,所向自乖心。 闾里故人少,田园荒草深。 浪翻全失岸,竹迸别成林。 鸥鸟犹相识,时来听苦吟。