春 chūn 日 rì 仿 fǎng 旧 jiù 诗 shī 体 tǐ - - 鲜 xiān 于 yú 溥 pǔ
年 nián 老 lǎo 逢 féng 春 chūn 莫 mò 等 děng 闲 xián , , 逢 féng 春 chūn 能 néng 得 dé 几 jǐ 回 huí 看 kàn 。 。
插 chā 花 huā 尽 jǐn 要 yào 花 huā 枝 zhī 满 mǎn , , 把 bǎ 酒 jiǔ 休 xiū 辞 cí 酒 jiǔ 盏 zhǎn 干 gàn 。 。
好 hǎo 向 xiàng 酒 jiǔ 边 biān 留 liú 舞 wǔ 袖 xiù , , 不 bù 妨 fáng 花 huā 外 wài 驻 zhù 吟 yín 鞍 ān 。 。
闻 wén 身 shēn 健 jiàn 在 zài 须 xū 行 xíng 乐 lè , , 燕 yàn 语 yǔ 莺 yīng 啼 tí 春 chūn 又 yòu 残 cán 。 。
春日仿旧诗体。金朝。鲜于溥。年老逢春莫等闲,逢春能得几回看。 插花尽要花枝满,把酒休辞酒盏干。 好向酒边留舞袖,不妨花外驻吟鞍。 闻身健在须行乐,燕语莺啼春又残。