采 cǎi 桑 sāng 子 zǐ 其 qí 六 liù - - 晏 yàn 几 jǐ 道 dào
花 huā 时 shí 恼 nǎo 得 dé 琼 qióng 枝 zhī 瘦 shòu , , 半 bàn 被 bèi 残 cán 香 xiāng 。 。
睡 shuì 损 sǔn 梅 méi 妆 zhuāng , , 红 hóng 泪 lèi 今 jīn 春 chūn 第 dì 一 yī 行 xíng 。 。
风 fēng 流 liú 笑 xiào 伴 bàn 相 xiāng 逢 féng 处 chù , , 白 bái 马 mǎ 游 yóu 缰 jiāng 。 。
共 gòng 折 zhé 垂 chuí 杨 yáng , , 手 shǒu 捻 niǎn 芳 fāng 条 tiáo 说 shuō 夜 yè 长 zhǎng 。 。
采桑子 其六。宋代。晏几道。花时恼得琼枝瘦,半被残香。 睡损梅妆,红泪今春第一行。 风流笑伴相逢处,白马游缰。 共折垂杨,手捻芳条说夜长。