踏 tà 莎 suō 行 xíng 其 qí 四 sì - - 晏 yàn 几 jǐ 道 dào
雪 xuě 尽 jǐn 寒 hán 轻 qīng , , 月 yuè 斜 xié 烟 yān 重 zhòng , , 清 qīng 欢 huān 犹 yóu 记 jì 前 qián 时 shí 共 gòng 。 。
迎 yíng 风 fēng 朱 zhū 户 hù 背 bèi 灯 dēng 开 kāi , , 拂 fú 檐 yán 花 huā 影 yǐng 侵 qīn 帘 lián 动 dòng 。 。
绣 xiù 枕 zhěn 双 shuāng 鸳 yuān , , 香 xiāng 苞 bāo 翠 cuì 凤 fèng , , 从 cóng 来 lái 往 wǎng 事 shì 都 dōu 如 rú 梦 mèng 。 。
伤 shāng 心 xīn 最 zuì 是 shì 醉 zuì 归 guī 时 shí , , 眼 yǎn 前 qián 少 shǎo 个 gè 人 rén 人 rén 送 sòng 。 。
踏莎行 其四。宋代。晏几道。雪尽寒轻,月斜烟重,清欢犹记前时共。 迎风朱户背灯开,拂檐花影侵帘动。 绣枕双鸳,香苞翠凤,从来往事都如梦。 伤心最是醉归时,眼前少个人人送。