卖 mài 花 huā 声 shēng · · 秋 qiū 夜 yè - - 曹 cáo 贞 zhēn 吉 jí
风 fēng 紧 jǐn 纸 zhǐ 窗 chuāng 鸣 míng 。 。 秋 qiū 气 qì 凄 qī 清 qīng 。 。 淡 dàn 云 yún 笼 lóng 月 yuè 未 wèi 分 fēn 明 míng 。 。 雨 yǔ 点 diǎn 疏 shū 如 rú 残 cán 夜 yè 漏 lòu , , 滴 dī 到 dào 三 sān 更 gēng 。 。
无 wú 计 jì 破 pò 愁 chóu 城 chéng 。 。 梦 mèng 断 duàn 魂 hún 惊 jīng 。 。 一 yì 天 tiān 黄 huáng 叶 yè 雁 yàn 纵 zòng 横 héng 。 。 不 bù 待 dài 成 chéng 霜 shuāng 霜 shuāng 满 mǎn 鬓 bìn , , 短 duǎn 发 fā 星 xīng 星 xīng 。 。
卖花声 · 秋夜。清代。曹贞吉。风紧纸窗鸣。秋气凄清。淡云笼月未分明。雨点疏如残夜漏,滴到三更。 无计破愁城。梦断魂惊。一天黄叶雁纵横。不待成霜霜满鬓,短发星星。