鹊 què 桥 qiáo 仙 xiān 其 qí 一 yī - - 朱 zhū 敦 dūn 儒 rú
溪 xī 清 qīng 水 shuǐ 浅 qiǎn , , 月 yuè 胧 lóng 烟 yān 澹 dàn , , 玉 yù 破 pò 梅 méi 梢 shāo 未 wèi 遍 biàn 。 。
横 héng 枝 zhī 依 yī 约 yuē 影 yǐng 如 rú 无 wú , , 但 dàn 风 fēng 里 lǐ 、 kōng 空 xiāng 香 shǔ 数 diǎn 点 。 。
乘 chéng 风 fēng 欲 yù 去 qù , , 凌 líng 波 bō 难 nán 住 zhù , , 谁 shuí 见 jiàn 红 hóng 愁 chóu 粉 fěn 怨 yuàn 。 。
夜 yè 深 shēn 青 qīng 女 nǚ 湿 shī 微 wēi 霜 shuāng , , 暗 àn 香 xiāng 散 sàn 、 guǎng 广 hán 寒 gōng 宫 diàn 殿 。 。
鹊桥仙 其一。宋代。朱敦儒。溪清水浅,月胧烟澹,玉破梅梢未遍。 横枝依约影如无,但风里、空香数点。 乘风欲去,凌波难住,谁见红愁粉怨。 夜深青女湿微霜,暗香散、广寒宫殿。