小 xiǎo 重 chóng 山 shān · · 其 qí 二 èr - - 蔡 cài 伸 shēn
楼 lóu 上 shàng 风 fēng 高 gāo 翠 cuì 袖 xiù 寒 hán 。 。 碧 bì 云 yún 笼 lóng 淡 dàn 日 rì , , 照 zhào 阑 lán 干 gān 。 。 绿 lǜ 杨 yáng 芳 fāng 草 cǎo 恨 hèn 绵 mián 绵 mián 。 。 长 cháng 亭 tíng 路 lù , , 何 hé 处 chǔ 认 rèn 征 zhēng 鞍 ān 。 。
晓 xiǎo 镜 jìng 懒 lǎn 重 zhòng 看 kàn 。 。 鬓 bìn 云 yún 堆 duī 凤 fèng 髻 jì , , 任 rèn 阑 lán 珊 shān 。 。 鸾 luán 衾 qīn 鸳 yuān 枕 zhěn 小 xiǎo 屏 píng 山 shān 。 。 人 rén 如 rú 玉 yù , , 忍 rěn 负 fù 一 yī 春 chūn 闲 xián 。 。
小重山 · 其二。宋代。蔡伸。楼上风高翠袖寒。碧云笼淡日,照阑干。绿杨芳草恨绵绵。长亭路,何处认征鞍。 晓镜懒重看。鬓云堆凤髻,任阑珊。鸾衾鸳枕小屏山。人如玉,忍负一春闲。