莲 lián 浦 pǔ 谣 yáo - - 温 wēn 庭 tíng 筠 yún
鸣 míng 桡 ráo 轧 yà 轧 yà 溪 xī 溶 róng 溶 róng , , 废 fèi 绿 lǜ 平 píng 烟 yān 吴 wú 苑 yuàn 东 dōng 。 。
水 shuǐ 清 qīng 莲 lián 媚 mèi 两 liǎng 相 xiāng 向 xiàng , , 镜 jìng 里 lǐ 见 jiàn 愁 chóu 愁 chóu 更 gèng 红 hóng 。 。
白 bái 马 mǎ 金 jīn 鞭 biān 大 dà 堤 dī 上 shàng , , 西 xī 江 jiāng 日 rì 夕 xī 多 duō 风 fēng 浪 làng 。 。
荷 hé 心 xīn 有 yǒu 露 lù 似 shì 骊 lí 珠 zhū , , 不 bú 是 shì 真 zhēn 圆 yuán 亦 yì 摇 yáo 荡 dàng 。 。
莲浦谣。唐代。温庭筠。鸣桡轧轧溪溶溶,废绿平烟吴苑东。 水清莲媚两相向,镜里见愁愁更红。 白马金鞭大堤上,西江日夕多风浪。 荷心有露似骊珠,不是真圆亦摇荡。