清 qīng 平 píng 乐 lè 其 qí 二 èr 芦 lú 花 huā - - 尤 yóu 侗 dòng
秋 qiū 风 fēng 泽 zé 畔 pàn 。 。
小 xiǎo 草 cǎo 霜 shuāng 华 huá 染 rǎn 。 。
比 bǐ 似 shì 杨 yáng 花 huā 吹 chuī 不 bù 断 duàn 。 。
却 què 被 bèi 雁 yàn 衔 xián 天 tiān 半 bàn 。 。
月 yuè 明 míng 野 yě 渡 dù 苍 cāng 茫 máng 。 。
伴 bàn 他 tā 枫 fēng 叶 yè 吴 wú 江 jiāng 。 。
堪 kān 笑 xiào 白 bái 头 tóu 老 lǎo 子 zǐ , , 夜 yè 寒 hán 尚 shàng 倚 yǐ 红 hóng 妆 zhuāng 。 。
清平乐 其二 芦花。清代。尤侗。秋风泽畔。 小草霜华染。 比似杨花吹不断。 却被雁衔天半。 月明野渡苍茫。 伴他枫叶吴江。 堪笑白头老子,夜寒尚倚红妆。