铜 tóng 雀 què 台 tái 怨 yuàn - - 程 chéng 长 zhǎng 文 wén
君 jūn 王 wáng 去 qù 后 hòu 行 xíng 人 rén 绝 jué , , 箫 xiāo 筝 zhēng 不 bù 响 xiǎng 歌 gē 喉 hóu 咽 yān 。 。
雄 xióng 剑 jiàn 无 wú 威 wēi 光 guāng 彩 cǎi 沈 shěn , , 宝 bǎo 琴 qín 零 líng 落 luò 金 jīn 星 xīng 灭 miè 。 。
玉 yù 阶 jiē 寂 jì 寞 mò 坠 zhuì 秋 qiū 露 lù , , 月 yuè 照 zhào 当 dāng 时 shí 歌 gē 舞 wǔ 处 chù 。 。
当 dāng 时 shí 歌 gē 舞 wǔ 人 rén 不 bù 回 huí , , 化 huà 为 wéi 今 jīn 日 rì 西 xī 陵 líng 灰 huī 。 。
铜雀台怨。唐代。程长文。君王去后行人绝,箫筝不响歌喉咽。 雄剑无威光彩沈,宝琴零落金星灭。 玉阶寂寞坠秋露,月照当时歌舞处。 当时歌舞人不回,化为今日西陵灰。