清 qīng 平 píng 乐 lè 寿 shòu 王 wáng 楚 chǔ 山 shān - - 程 chéng 文 wén 海 hǎi
楚 chǔ 山 shān 清 qīng 晓 xiǎo 。 。
借 jiè 问 wèn 春 chūn 多 duō 少 shǎo 。 。
松 sōng 菊 jú 深 shēn 深 shēn 香 xiāng 缥 piāo 缈 miǎo 。 。
萱 xuān 朵 duǒ 兰 lán 芽 yá 交 jiāo 照 zhào 。 。
丹 dān 霞 xiá 洞 dòng 口 kǒu 红 hóng 泉 quán 。 。
从 cóng 来 lái 惯 guàn 醉 zuì 飞 fēi 仙 xiān 。 。
不 bú 是 shì 称 chēng 觞 shāng 独 dú 后 hòu , , 后 hòu 天 tiān 长 cháng 似 shì 先 xiān 天 tiān 。 。
清平乐 寿王楚山。元代。程文海。楚山清晓。 借问春多少。 松菊深深香缥缈。 萱朵兰芽交照。 丹霞洞口红泉。 从来惯醉飞仙。 不是称觞独后,后天长似先天。