望 wàng 江 jiāng 南 nán 阎 yán 尚 shàng 温 wēn 招 zhāo 饮 yǐn 湖 hú 中 zhōng - - 史 shǐ 鉴 jiàn
船 chuán 栊 lóng 处 chù , , 恰 qià 是 shì 藕 ǒu 花 huā 洲 zhōu 。 。 别 bié 处 chù 歌 gē 声 shēng 刚 gāng 得 dé 借 jiè , , 去 qù 时 shí 春 chūn 色 sè 那 nà 堪 kān 留 liú 。 。 花 huā 落 luò 水 shuǐ 空 kōng 流 liú 。 。
天 tiān 渐 jiàn 晚 wǎn , , 临 lín 去 qù 更 gèng 回 huí 头 tóu 。 。 山 shān 翠 cuì 远 yuǎn 如 rú 眉 méi 黛 dài 晓 xiǎo , , 湖 hú 光 guāng 疑 yí 似 sì 眼 yǎn 波 bō 秋 qiū 。 。 越 yuè 女 nǚ 不 bù 胜 shèng 愁 chóu 。 。
望江南阎尚温招饮湖中。明代。史鉴。船栊处,恰是藕花洲。别处歌声刚得借,去时春色那堪留。花落水空流。 天渐晚,临去更回头。山翠远如眉黛晓,湖光疑似眼波秋。越女不胜愁。