山 shān 花 huā 子 zǐ · · 初 chū 夏 xià - - 唐 táng 世 shì 瀚 hàn
寂 jì 寂 jì 闲 xián 庭 tíng 雨 yǔ 乍 zhà 晴 qíng , , 绿 lǜ 阴 yīn 如 rú 幄 wò 午 wǔ 风 fēng 轻 qīng 。 。 几 jǐ 转 zhuǎn 柳 liǔ 塘 táng 迷 mí 断 duàn 岸 àn , , 野 yě 桥 qiáo 平 píng 。 。
满 mǎn 架 jià 蔷 qiáng 薇 wēi 花 huā 欲 yù 谢 xiè , , 趁 chèn 风 fēng 燕 yàn 子 zi 掠 lüè 浮 fú 萍 píng 。 。 慵 yōng 卧 wò 小 xiǎo 窗 chuāng 惊 jīng 唤 huàn 醒 xǐng , , 被 bèi 流 liú 莺 yīng 。 。
山花子 · 初夏。明代。唐世瀚。寂寂闲庭雨乍晴,绿阴如幄午风轻。几转柳塘迷断岸,野桥平。 满架蔷薇花欲谢,趁风燕子掠浮萍。慵卧小窗惊唤醒,被流莺。