海 hǎi 棠 táng 春 chūn · · 赠 zèng 侄 zhí 女 nǚ 吴 wú 子 zǐ - - 商 shāng 景 jǐng 兰 lán
绿 lǜ 窗 chuāng 春 chūn 透 tòu 垂 chuí 杨 yáng 影 yǐng 。 。 更 gèng 多 duō 少 shǎo 、 yuè 月 míng 明 fēng 风 lěng 冷 huā 。 。 花 zhī 枝 huáng 黄 niǎo 鸟 shēng 声 xiù , , 绣 gé 阁 hān 酣 chū 初 xǐng 醒 。 。
被 bèi 底 dǐ 鸳 yuān 鸯 yāng , , 阶 jiē 前 qián 白 bái 璧 bì 。 。 都 dōu 是 shì 欢 huān 时 shí 美 měi 景 jǐng 。 。 惭 cán 愧 kuì 白 bái 头 tóu 人 rén , , 空 kōng 叹 tàn 时 shí 如 rú 锦 jǐn 。 。
海棠春 · 赠侄女吴子。明代。商景兰。绿窗春透垂杨影。更多少、月明风冷。花枝黄鸟声,绣阁酣初醒。 被底鸳鸯,阶前白璧。都是欢时美景。惭愧白头人,空叹时如锦。