游 yóu 东 dōng 林 lín 寺 sì - - 黄 huáng 滔 tāo
长 cháng 生 shēng 犹 yóu 自 zì 重 zhòng 无 wú 生 shēng , , 言 yán 让 ràng 仙 xiān 祠 cí 佛 fó 寺 sì 成 chéng 。 。
碑 bēi 折 zhé 谁 shuí 忘 wàng 康 kāng 乐 lè 制 zhì , , 山 shān 灵 líng 表 biǎo 得 dé 远 yuǎn 公 gōng 名 míng 。 。
松 sōng 形 xíng 入 rù 汉 hàn 藤 téng 萝 luó 短 duǎn , , 僧 sēng 语 yǔ 离 lí 经 jīng 耳 ěr 目 mù 清 qīng 。 。
莫 mò 怪 guài 迟 chí 迟 chí 不 bù 归 guī 去 qù , , 童 tóng 年 nián 已 yǐ 梦 mèng 绕 rào 林 lín 行 xíng 。 。
游东林寺。唐代。黄滔。长生犹自重无生,言让仙祠佛寺成。 碑折谁忘康乐制,山灵表得远公名。 松形入汉藤萝短,僧语离经耳目清。 莫怪迟迟不归去,童年已梦绕林行。