清 qīng 平 píng 乐 lè 其 qí 二 èr 题 tí 眭 suī 履 lǚ 道 dào 所 suǒ 画 huà 桃 táo 花 huā 送 sòng 琴 qín 士 shì 蒯 kuǎi 文 wén 达 dá 归 guī 山 shān - - 程 chéng 本 běn 立 lì
山 shān 翁 wēng 归 guī 去 qù 。 。
记 jì 得 de 来 lái 时 shí 路 lù 。 。
雨 yǔ 涨 zhǎng 溪 xī 泉 quán 人 rén 不 bù 渡 dù 。 。
花 huā 外 wài 鸟 niǎo 啼 tí 何 hé 处 chǔ 。 。
人 rén 间 jiān 不 bú 是 shì 山 shān 中 zhōng 。 。
高 gāo 怀 huái 都 dōu 付 fù 丝 sī 桐 tóng 。 。
一 yī 曲 qǔ 瑶 yáo 池 chí 宴 yàn 罢 bà , , 春 chūn 风 fēng 吹 chuī 尽 jǐn 残 cán 红 hóng 。 。
清平乐 其二 题眭履道所画桃花送琴士蒯文达归山。明代。程本立。山翁归去。 记得来时路。 雨涨溪泉人不渡。 花外鸟啼何处。 人间不是山中。 高怀都付丝桐。 一曲瑶池宴罢,春风吹尽残红。