踏 tà 莎 suō 行 xíng sòng 送 tóng 童 tuī 推 guān 官 - - 韩 hán 邦 bāng 奇 qí
霜 shuāng 满 mǎn 遥 yáo 山 shān , , 云 yún 连 lián 荒 huāng 戍 shù 。 。
征 zhēng 车 chē 独 dú 策 cè 天 tiān 涯 yá 际 jì 。 。
几 jǐ 番 fān 回 huí 首 shǒu 望 wàng 京 jīng 华 huá , , 风 fēng 烟 yān 不 bù 断 duàn 关 guān 河 hé 树 shù 。 。
郑 zhèng 国 guó 流 liú 风 fēng , , 晋 jìn 阳 yáng 边 biān 地 dì 。 。
几 jǐ 年 nián 迁 qiān 逐 zhú 飘 piāo 零 líng 处 chù 。 。
近 jìn 闻 wén 天 tiān 子 zǐ 奏 zòu 神 shén 功 gōng , , 紫 zǐ 泥 ní 不 bù 久 jiǔ 徵 zhēng 君 jūn 去 qù 。 。
踏莎行 送童推官。明代。韩邦奇。霜满遥山,云连荒戍。 征车独策天涯际。 几番回首望京华,风烟不断关河树。 郑国流风,晋阳边地。 几年迁逐飘零处。 近闻天子奏神功,紫泥不久徵君去。