途 tú 中 zhōng - - 杨 yáng 炯 jiǒng
悠 yōu 悠 yōu 辞 cí 鼎 dǐng 邑 yì , , 去 qù 去 qù 指 zhǐ 金 jīn 墉 yōng 。 。
途 tú 路 lù 盈 yíng 千 qiān 里 lǐ , , 山 shān 川 chuān 亘 gèn 百 bǎi 重 zhòng 。 。
风 fēng 行 xíng 常 cháng 有 yǒu 地 dì , , 云 yún 出 chū 本 běn 多 duō 峰 fēng 。 。
郁 yù 郁 yù 园 yuán 中 zhōng 柳 liǔ , , 亭 tíng 亭 tíng 山 shān 上 shàng 松 sōng 。 。
客 kè 心 xīn 殊 shū 不 bù 乐 lè , , 乡 xiāng 泪 lèi 独 dú 无 wú 从 cóng 。 。
途中。唐代。杨炯。悠悠辞鼎邑,去去指金墉。 途路盈千里,山川亘百重。 风行常有地,云出本多峰。 郁郁园中柳,亭亭山上松。 客心殊不乐,乡泪独无从。