菩 pú 萨 sà 蛮 mán 其 qí 一 yī 有 yǒu 感 gǎn - - 吕 lǚ 采 cǎi 芝 zhī
韶 sháo 华 huá 又 yòu 是 shì 匆 cōng 匆 cōng 甚 shén 。 。 催 cuī 人 rén 不 bù 管 guǎn 人 rén 愁 chóu 闷 mèn 。 。
花 huā 自 zì 看 kàn 芬 fēn 芳 fāng 。 。 侬 nóng 看 kàn 都 dōu 断 duàn 肠 cháng 。 。
尘 chén 生 shēng 明 míng 镜 jìng 暗 àn 。 。 一 yī 任 rèn 朱 zhū 颜 yán 改 gǎi 。 。
莫 mò 把 bǎ 绣 xiù 帘 lián 开 kāi 。 。 怕 pà 它 tā 双 shuāng 燕 yàn 来 lái 。 。
菩萨蛮 其一 有感。清代。吕采芝。韶华又是匆匆甚。催人不管人愁闷。 花自看芬芳。侬看都断肠。 尘生明镜暗。一任朱颜改。 莫把绣帘开。怕它双燕来。