临 lín 江 jiāng 仙 xiān · · 病 bìng 起 qǐ - - 沈 shěn 树 shù 荣 róng
草 cǎo 草 cǎo 妆 zhuāng 台 tái 梳 shū 裹 guǒ 了 le , , 卷 juàn 帘 lián 犹 yóu 怯 qiè 凭 píng 楼 lóu 。 。 年 nián 光 guāng 荏 rěn 苒 rǎn 又 yòu 深 shēn 秋 qiū 。 。 一 yī 番 fān 风 fēng 似 shì 剪 jiǎn , , 两 liǎng 度 dù 月 yuè 如 rú 钩 gōu 。 。
病 bìng 里 lǐ 高 gāo 堂 táng 频 pín 嘱 zhǔ 道 dào , , 而 ér 今 jīn 莫 mò 更 gèng 多 duō 愁 chóu 。 。 当 dāng 时 shí 检 jiǎn 点 diǎn 也 yě 应 yīng 休 xiū 。 。 重 chóng 新 xīn 来 lái 眼 yǎn 底 dǐ , , 依 yī 旧 jiù 上 shàng 眉 méi 头 tóu 。 。
临江仙 · 病起。清代。沈树荣。草草妆台梳裹了,卷帘犹怯凭楼。年光荏苒又深秋。一番风似剪,两度月如钩。 病里高堂频嘱道,而今莫更多愁。当时检点也应休。重新来眼底,依旧上眉头。