自 zì 释 shì 休 xiū 官 guān 之 zhī 意 yì - - 方 fāng 回 huí
七 qī 载 zài 休 xiū 官 guān 学 xué 老 lǎo 农 nóng , , 间 jiān 关 guān 垂 chuí 死 sǐ 脱 tuō 兵 bīng 锋 fēng 。 。
折 zhé 腰 yāo 早 zǎo 觉 jué 身 shēn 难 nán 屈 qū , , 饶 ráo 舌 shé 悬 xuán 知 zhī 世 shì 不 bù 容 róng 。 。
已 yǐ 幸 xìng 栎 lì 阳 yáng 归 guī 旧 jiù 质 zhì , , 可 kě 能 néng 稷 jì 嗣 sì 冀 jì 新 xīn 封 fēng 。 。
时 shí 清 qīng 犹 yóu 作 zuò 茹 rú 芝 zhī 老 lǎo , , 杜 dù 叟 sǒu 斯 sī 言 yán 我 wǒ 愿 yuàn 从 cóng 。 。
自释休官之意。元代。方回。七载休官学老农,间关垂死脱兵锋。 折腰早觉身难屈,饶舌悬知世不容。 已幸栎阳归旧质,可能稷嗣冀新封。 时清犹作茹芝老,杜叟斯言我愿从。