减 jiǎn 字 zì 木 mù 兰 lán 花 huā · · 题 tí 雁 yàn 来 lái 红 hóng , , 檃 yǐn 栝 kuò 黄 huáng 太 tài 冲 chòng 赋 fù - - 姚 yáo 华 huá
天 tiān 孙 sūn 独 dú 处 chǔ 。 。 未 wèi 识 shí 人 rén 间 jiān 拘 jū 绊 bàn 苦 kǔ 。 。 莫 mò 唱 chàng 郎 láng 郎 láng 。 。 郎 láng 在 zài 裁 cái 云 yún 试 shì 锦 jǐn 裳 shang 。 。
暗 àn 中 zhōng 迤 yí 逗 dòu 。 。 满 mǎn 地 dì 相 xiāng 思 sī 南 nán 国 guó 豆 dòu 。 。 红 hóng 泪 lèi 因 yīn 风 fēng 。 。 洒 sǎ 向 xiàng 天 tiān 河 hé 意 yì 可 kě 通 tōng 。 。
减字木兰花 · 题雁来红,檃栝黄太冲赋。清代。姚华。天孙独处。未识人间拘绊苦。莫唱郎郎。郎在裁云试锦裳。 暗中迤逗。满地相思南国豆。红泪因风。洒向天河意可通。