菩 pú 萨 sà 蛮 mán · · 赋 fù 得 dé “ “ 愿 yuàn 在 zài 发 fā 而 ér 为 wèi 泽 zé ” ” , , 和 hé 潇 xiāo 湘 xiāng 居 jū 士 shì - - 胡 hú 玉 yù 莺 yīng
春 chūn 风 fēng 料 liào 峭 qiào 孤 gū 帏 wéi 冷 lěng 。 。 郁 yù 金 jīn 油 yóu 腻 nì 鸳 yuān 鸯 yāng 枕 zhěn 。 。 慵 yōng 整 zhěng 绿 lǜ 鬟 huán 偏 piān 。 。 鹦 yīng 哥 gē 唤 huàn 槛 kǎn 前 qián 。 。
朝 zhāo 来 lái 新 xīn 沐 mù 溜 liū 。 。 懒 lǎn 学 xué 宫 gōng 妆 zhuāng 斗 dòu 。 。 随 suí 意 yì 插 chā 花 huā 枝 zhī 。 。 芬 fēn 芳 fāng 只 zhǐ 自 zì 知 zhī 。 。
菩萨蛮 · 赋得“愿在发而为泽”,和潇湘居士。清代。胡玉莺。春风料峭孤帏冷。郁金油腻鸳鸯枕。慵整绿鬟偏。鹦哥唤槛前。 朝来新沐溜。懒学宫妆斗。随意插花枝。芬芳只自知。