玉 yù 楼 lóu 春 chūn · · 睡 shuì - - 徐 xú 釚 qiú
过 guò 雨 yǔ 园 yuán 林 lín 铺 pù 似 shì 锦 jǐn 。 。 洗 xǐ 砚 yàn 刚 gāng 留 liú 残 cán 墨 mò 沈 shěn 。 。 能 néng 消 xiāo 白 bái 堕 duò 只 zhǐ 三 sān 升 shēng , , 堪 kān 爱 ài 黑 hēi 甜 tián 尝 cháng 一 yī 枕 zhěn 。 。
着 zhuó 意 yì 东 dōng 君 jūn 憔 qiáo 悴 cuì 甚 shén 。 。 春 chūn 困 kùn 懒 lǎn 从 cóng 花 huā 下 xià 饮 yǐn 。 。 大 dà 槐 huái 国 guó 里 lǐ 正 zhèng 排 pái 衙 yá , , 早 zǎo 被 bèi 黄 huáng 鹏 péng 惊 jīng 睡 shuì 醒 xǐng 。 。
玉楼春 · 睡。清代。徐釚。过雨园林铺似锦。洗砚刚留残墨沈。能消白堕只三升,堪爱黑甜尝一枕。 着意东君憔悴甚。春困懒从花下饮。大槐国里正排衙,早被黄鹏惊睡醒。