清 qīng 平 píng 乐 lè · · 春 chūn 夜 yè 闻 wén 笛 dí - - 庄 zhuāng 盘 pán 珠 zhū
溶 róng 溶 róng 漾 yàng 漾 yàng 。 。 一 yī 笛 dí 清 qīng 宵 xiāo 响 xiǎng 。 。 灯 dēng 尽 jǐn 小 xiǎo 楼 lóu 人 rén 再 zài 上 shàng , , 月 yuè 在 zài 柳 liǔ 梢 shāo 怊 chāo 怅 chàng 。 。
梁 liáng 间 jiān 燕 yàn 子 zi 惊 jīng 猜 cāi 。 。 也 yě 教 jiào 伴 bàn 我 wǒ 悲 bēi 怀 huái 。 。 不 bù 听 tīng 怎 zěn 生 shēng 便 biàn 睡 shuì , , 听 tīng 时 shí 春 chūn 恨 hèn 偏 piān 来 lái 。 。
清平乐 · 春夜闻笛。清代。庄盘珠。溶溶漾漾。一笛清宵响。灯尽小楼人再上,月在柳梢怊怅。 梁间燕子惊猜。也教伴我悲怀。不听怎生便睡,听时春恨偏来。