清 qīng 平 píng 乐 lè · · 次 cì 尤 yóu 展 zhǎn 成 chéng 春 chūn 闺 guī 韵 yùn - - 陈 chén 世 shì 祥 xiáng
嗔 chēn 花 huā 怨 yuàn 草 cǎo 。 。 怎 zěn 得 de 心 xīn 情 qíng 好 hǎo 。 。 几 jǐ 日 rì 小 xiǎo 姑 gū 猜 cāi 着 zhe 了 le 。 。 故 gù 意 yì 诵 sòng 郎 láng 诗 shī 稿 gǎo 。 。
愁 chóu 来 lái 压 yā 梦 mèng 难 nán 醒 xǐng 。 。 背 bèi 人 rén 偏 piān 要 yào 潜 qián 行 xíng 。 。 却 què 被 bèi 东 dōng 风 fēng 一 yī 吓 xià , , 回 huí 廊 láng 敲 qiāo 动 dòng 风 fēng 筝 zhēng 。 。
清平乐 · 次尤展成春闺韵。清代。陈世祥。嗔花怨草。怎得心情好。几日小姑猜着了。故意诵郎诗稿。 愁来压梦难醒。背人偏要潜行。却被东风一吓,回廊敲动风筝。