柳 liǔ 长 cháng 春 chūn - - 陆 lù 茜 qiàn
半 bàn 为 wèi 离 lí 愁 chóu , , 半 bàn 因 yīn 多 duō 恨 hèn 。 。 无 wú 端 duān 花 huā 事 shì 消 xiāo 磨 mó 尽 jǐn 。 。 梧 wú 桐 tóng 泪 lèi 雨 yǔ 又 yòu 声 shēng 声 shēng , , 重 zhòng 衾 qīn 冷 lěng 透 tòu 眠 mián 难 nán 稳 wěn 。 。
落 luò 叶 yè 吟 yín 秋 qiū , , 残 cán 灯 dēng 拖 tuō 晕 yūn 。 。 霜 shuāng 寒 hán 金 jīn 井 jǐng 西 xī 风 fēng 紧 jǐn 。 。 谁 shuí 家 jiā 儿 ér 女 nǚ 倚 yǐ 黄 huáng 昏 hūn , , 玉 yù 箫 xiāo 吹 chuī 彻 chè 梅 méi 花 huā 引 yǐn 。 。
柳长春。清代。陆茜。半为离愁,半因多恨。无端花事消磨尽。梧桐泪雨又声声,重衾冷透眠难稳。 落叶吟秋,残灯拖晕。霜寒金井西风紧。谁家儿女倚黄昏,玉箫吹彻梅花引。