菩 pú 萨 sà 蛮 mán 扫 sǎo 花 huā - - 陆 lù 蓉 róng 佩 pèi
萋 qī 萋 qī 芳 fāng 草 cǎo 如 rú 茵 yīn 软 ruǎn 。 。 落 luò 红 hóng 满 mǎn 地 dì 无 wú 人 rén 管 guǎn 。 。
生 shēng 就 jiù 惜 xī 花 huā 心 xīn 。 。 可 kě 怜 lián 扫 sǎo 更 gēng 深 shēn 。 。
堪 kān 嗟 jiē 春 chūn 似 shì 海 hǎi 。 。 转 zhuǎn 眼 yǎn 伤 shāng 憔 qiáo 悴 cuì 。 。
小 xiǎo 立 lì 独 dú 凝 níng 愁 chóu 。 。 休 xiū 教 jiào 逐 zhú 水 shuǐ 流 liú 。 。
菩萨蛮 扫花。清代。陆蓉佩。萋萋芳草如茵软。落红满地无人管。 生就惜花心。可怜扫更深。 堪嗟春似海。转眼伤憔悴。 小立独凝愁。休教逐水流。