踏 tà 莎 suō 行 xíng · · 哭 kū 桂 guì 儿 ér - - 高 gāo 佩 pèi 华 huá
冷 lěng 冷 lěng 清 qīng 清 qīng , , 参 cān 横 héng 月 yuè 落 luò 。 。 梦 mèng 魂 hún 颠 diān 倒 dǎo 人 rén 如 rú 醉 zuì 。 。 可 kě 怜 lián 小 xiǎo 婢 bì 正 zhèng 酣 hān 眠 mián , , 模 mó 糊 hu 犹 yóu 认 rèn 儿 ér 安 ān 睡 shuì 。 。
重 zhòng 剔 tī 残 cán 灯 dēng , , 几 jǐ 番 fān 憔 qiáo 悴 cuì 。 。 漏 lòu 声 shēng 滴 dī 向 xiàng 心 xīn 头 tóu 碎 suì 。 。 霜 shuāng 冷 lěng 露 lòu 白 bái 不 bù 知 zhī 寒 hán , , 和 hé 它 tā 蜡 là 炬 jù 垂 chuí 双 shuāng 泪 lèi 。 。
踏莎行 · 哭桂儿。清代。高佩华。冷冷清清,参横月落。梦魂颠倒人如醉。可怜小婢正酣眠,模糊犹认儿安睡。 重剔残灯,几番憔悴。漏声滴向心头碎。霜冷露白不知寒,和它蜡炬垂双泪。