卜 bǔ 算 suàn 子 zǐ · · 秦 qín 淮 huái 听 tīng 孙 sūn 观 guān 宝 bǎo 唱 chàng 大 dà 鼓 gǔ , , 以 yǐ 小 xiǎo 词 cí 赏 shǎng 之 zhī - - 高 gāo 燮 xiè
唤 huàn 起 qǐ 秣 mò 陵 líng 秋 qiū , , 响 xiǎng 遏 è 行 xíng 云 yún 度 dù 。 。 清 qīng 脆 cuì 莺 yīng 声 shēng 沥 lì 耳 ěr 圆 yuán , , 一 yī 串 chuàn 珠 zhū 喉 hóu 吐 tǔ 。 。
檀 tán 板 bǎn 左 zuǒ 轻 qīng 敲 qiāo , , 右 yòu 击 jī 冬 dōng 冬 dōng 鼓 gǔ 。 。 振 zhèn 得 dé 全 quán 神 shén 顾 gù 盼 pàn 时 shí , , 皓 hào 腕 wàn 频 pín 频 pín 露 lù 。 。
卜算子 · 秦淮听孙观宝唱大鼓,以小词赏之。清代。高燮。唤起秣陵秋,响遏行云度。清脆莺声沥耳圆,一串珠喉吐。 檀板左轻敲,右击冬冬鼓。振得全神顾盼时,皓腕频频露。