红 hóng 窗 chuāng 睡 shuì 春 chūn 日 rì 过 guò 叶 yè 叔 shū 达 dá 碧 bì 螺 luó 盦 ān - - 梁 liáng 鼎 dǐng 芬 fēn
亭 tíng 子 zi 帘 lián 垂 chuí 花 huā 暗 àn 落 luò 。 。 愁 chóu 未 wèi 醒 xǐng 、 bǎ 把 hǎo 好 chūn 春 chí 迟 gé 阁 hóng 。 。 红 zhī 脂 xīn 新 xǐ 洗 hén 痕 yóu 犹 báo 薄 。 。
被 bèi 雏 chú 鬟 huán 惊 jīng 谑 xuè 。 。 酒 jiǔ 病 bìng 频 pín 烦 fán 怜 lián 汝 rǔ 弱 ruò 。 。 悄 qiāo 无 wú 语 yǔ 、 xián 闲 shí 时 xué 学 zì 字 juàn , , 倦 shí 时 xíng 行 yào 药 。 。
此 cǐ 间 jiān 流 liú 转 zhuǎn , , 到 dào 喧 xuān 时 shí 寂 jì 寞 mò 。 。
红窗睡春日过叶叔达碧螺盦。清代。梁鼎芬。亭子帘垂花暗落。愁未醒、把好春迟阁。红脂新洗痕犹薄。 被雏鬟惊谑。酒病频烦怜汝弱。悄无语、闲时学字,倦时行药。 此间流转,到喧时寂寞。