鹊 què 桥 qiáo 仙 xiān · · 乾 gān 饿 è - - 曾 céng 廉 lián
寒 hán 霜 shuāng 一 yī 夜 yè , , 摧 cuī 枯 kū 拉 lā 朽 xiǔ , , 有 yǒu 甚 shèn 瑰 guī 材 cái 贱 jiàn 货 huò 。 。 癞 lài 头 tóu 疲 pí 脚 jiǎo 想 xiǎng 成 chéng 仙 xiān , , 只 zhǐ 要 yào 耐 nài 、 kōng 空 shān 山 gān 乾 è 饿 。 。
当 dāng 年 nián 七 qī 夕 xī , , 仙 xiān 容 róng 未 wèi 熟 shú , , 空 kōng 说 shuō 雁 yàn 鸣 míng 燕 yàn 贺 hè 。 。 去 qù 帷 wéi 还 hái 应 yìng 是 shì 家 jiā 人 rén , , 看 kàn 不 bù 得 dé 、 mén 门 tíng 庭 cán 残 pò 破 。 。
鹊桥仙 · 乾饿。清代。曾廉。寒霜一夜,摧枯拉朽,有甚瑰材贱货。癞头疲脚想成仙,只要耐、空山乾饿。 当年七夕,仙容未熟,空说雁鸣燕贺。去帷还应是家人,看不得、门庭残破。