菩 pú 萨 sà 蛮 mán 弹 tán 琴 qín ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 程 chéng 康 kāng 庄 zhuāng
秋 qiū 风 fēng 袅 niǎo 袅 niǎo 飘 piāo 梧 wú 叶 yè 。 。 博 bó 山 shān 炉 lú 内 nèi 沉 chén 香 xiāng 爇 ruò 。 。
绿 lǜ 绮 qǐ 手 shǒu 中 zhòng 弹 dàn 。 。 挥 huī 弦 xián 白 bái 雪 xuě 寒 hán 。 。
明 míng 珠 zhū 声 shēng 一 yī 串 chuàn 。 。 变 biàn 作 zuò 英 yīng 娥 é 怨 yuàn 。 。
风 fēng 雨 yǔ 暗 àn 潇 xiāo 湘 xiāng 。 。 哀 āi 音 yīn 应 yīng 指 zhǐ 长 zhǎng 。 。
菩萨蛮 弹琴(壬午)。清代。程康庄。秋风袅袅飘梧叶。博山炉内沉香爇。 绿绮手中弹。挥弦白雪寒。 明珠声一串。变作英娥怨。 风雨暗潇湘。哀音应指长。