一 yī 落 luò 索 suǒ · · 咏 yǒng 风 fēng 鸢 yuān - - 董 dǒng 元 yuán 恺 kǎi
鸷 zhì 鸟 niǎo 凭 píng 空 kōng 而 ér 起 qǐ 。 。 云 yún 霄 xiāo 堪 kān 致 zhì 。 。 青 qīng 春 chūn 一 yī 线 xiàn 上 shàng 青 qīng 天 tiān , , 禁 jìn 得 dé 无 wú 声 shēng 堕 duò 地 dì 。 。
怪 guài 底 dǐ 轻 qīng 狂 kuáng 可 kě 喜 xǐ 。 。 欲 yù 飞 fēi 还 hái 止 zhǐ 。 。 十 shí 年 nián 前 qián 事 shì 忆 yì 儿 ér 童 tóng , , 此 cǐ 日 rì 依 yī 然 rán 故 gù 纸 zhǐ 。 。
一落索 · 咏风鸢。清代。董元恺。鸷鸟凭空而起。云霄堪致。青春一线上青天,禁得无声堕地。 怪底轻狂可喜。欲飞还止。十年前事忆儿童,此日依然故纸。