好 hǎo 事 shì 近 jìn · · 堕 duò 钗 chāi 声 shēng - - 黄 huáng 钧 jūn 宰 zǎi
屏 píng 背 bèi 卸 xiè 妆 zhuāng 时 shí , , 一 yī 种 zhǒng 玲 líng 珑 lóng 清 qīng 脆 cuì 。 。 不 bú 是 shì 枕 zhěn 函 hán 敲 qiāo 著 zhe , , 怎 zěn 云 yún 鬟 huán 低 dī 坠 zhuì 。 。
喜 xǐ 听 tīng 折 zhé 玉 yù 亦 yì 豪 háo 情 qíng , , 十 shí 万 wàn 不 bù 须 xū 悔 huǐ 。 。 险 xiǎn 作 zuò 断 duàn 钗 chāi 缘 yuán 尽 jǐn , , 把 bǎ 檀 tán 心 xīn 惊 jīng 碎 suì 。 。
好事近 · 堕钗声。清代。黄钧宰。屏背卸妆时,一种玲珑清脆。不是枕函敲著,怎云鬟低坠。 喜听折玉亦豪情,十万不须悔。险作断钗缘尽,把檀心惊碎。