玉 yù 楼 lóu 春 chūn · · 甲 jiǎ 戌 xū 清 qīng 明 míng - - 杨 yáng 玉 yù 衔 xián
闲 xián 愁 chóu 钻 zuān 入 rù 诗 shī 心 xīn 缝 fèng 。 。 压 yā 得 dé 双 shuāng 肩 jiān 寒 hán 未 wèi 耸 sǒng 。 。 清 qīng 明 míng 终 zhōng 是 shì 异 yì 乡 xiāng 春 chūn , , 风 fēng 雨 yǔ 莫 mò 温 wēn 游 yóu 子 zǐ 梦 mèng 。 。
羁 jī 魂 hún 不 bú 到 dào 先 xiān 人 rén 冢 zhǒng 。 。 阙 quē 处 chù 松 sōng 楸 qiū 谁 shuí 补 bǔ 种 zhòng 。 。 潮 cháo 音 yīn 有 yǒu 意 yì 助 zhù 新 xīn 吟 yín , , 泉 quán 路 lù 无 wú 人 rén 知 zhī 隐 yǐn 痛 tòng 。 。
玉楼春 · 甲戌清明。清代。杨玉衔。闲愁钻入诗心缝。压得双肩寒未耸。清明终是异乡春,风雨莫温游子梦。 羁魂不到先人冢。阙处松楸谁补种。潮音有意助新吟,泉路无人知隐痛。