夜 yè 坐 zuò 闻 wén 雪 xuě 寄 jì 所 suǒ 知 zhī - - 齐 qí 己 jǐ
初 chū 宵 xiāo 飞 fēi 霰 sǎn 急 jí , , 竹 zhú 树 shù 洒 sǎ 乾 gān 轻 qīng 。 。
不 bú 是 shì 知 zhī 音 yīn 者 zhě , , 难 nán 教 jiào 爱 ài 此 cǐ 声 shēng 。 。
渐 jiàn 凌 líng 孤 gū 烛 zhú 白 bái , , 偏 piān 激 jī 苦 kǔ 心 xīn 清 qīng 。 。
堪 kān 笑 xiào 同 tóng 文 wén 友 yǒu , , 忘 wàng 眠 mián 坐 zuò 到 dào 明 míng 。 。
夜坐闻雪寄所知。唐代。齐己。初宵飞霰急,竹树洒乾轻。 不是知音者,难教爱此声。 渐凌孤烛白,偏激苦心清。 堪笑同文友,忘眠坐到明。